Tôi sống một mình, vay nợ nuôi đứa trẻ mồ côi không quen biết, hơn 10 năm sau cho đi học đại học rồi biệt tích - Hơn một thập kỷ sau nó mất tích, tôi đến ngân hàng trả nợ rồi té ngửa vì một bí mật động trời!
Người đàn bà cô độc và đứa trẻ lạ
Tôi là một người phụ nữ đã ngoài 50 tuổi, sống một mình trong căn nhà nhỏ ở vùng quê nghèo. Cuộc sống chẳng dễ dàng gì với tôi, bởi một mình tôi phải gánh vác tất cả từ cơm áo gạo tiền đến mọi chuyện trong nhà.
Ngày ấy, tôi gặp một đứa trẻ mồ côi đáng thương ngoài phố, nó không người thân thích, mặt mày lem luốc, mắt ngấn lệ thương tâm.
Tôi không thể bỏ mặc nó giữa chợ đời khắc nghiệt, nên quyết định nhận nuôi, dù bản thân còn đang chật vật lo cho cuộc sống của mình.
Tôi vay mượn khắp nơi, dù không hề quen biết đứa trẻ ấy, để lo cho nó ăn học. Ai cũng bảo tôi “điên”, nhưng tôi chỉ biết rằng đó là chuyện của trái tim mình.
Gồng mình giữa bể khổ vay nợ
Không ai hiểu được những đêm tôi thao thức vì khoản nợ chồng chất, vì lo lắng cho tương lai của đứa trẻ không máu mủ ruột thịt này.
Tôi phải đi làm thuê đủ nghề, sáng đi chợ lấy thịt lợn, chiều làm cỏ thuê, tối lại tranh thủ làm thêm đủ thứ chỉ để có tiền trả nợ và cho nó đi học.
Trong khi mọi người có thể an tâm về con cái, tôi phải đối mặt với nỗi sợ hãi từng ngày: liệu mình có thể lo cho đứa trẻ đến đại học? Liệu nó có thành công?
Ánh sáng cuối đường hầm - Đứa trẻ vào đại học
Sau bao nhiêu khó nhọc, đứa trẻ tôi nuôi đã đỗ đại học, một thành công khiến tôi rơi nước mắt. Những đồng tiền vay nợ tôi trả từng tháng bỗng trở nên nhẹ nhõm hơn khi nghĩ đến tương lai của nó.
Tôi từng mơ về ngày nó tốt nghiệp, sẽ giúp tôi trả hết nợ, sẽ đem lại niềm vui cho cuộc sống đơn độc này.
Cú sốc mang tên biệt tích
Thế nhưng, đời không phải lúc nào cũng theo ý mình. Ngay sau khi tốt nghiệp, đứa trẻ bỗng nhiên biến mất không một lời giải thích. Điện thoại tắt máy, không ai biết nó đi đâu, làm gì.
Tôi gọi điện, hỏi thăm bạn bè, người quen cũng không ai biết tung tích. Mọi thứ như bị xóa sạch trong chớp mắt.
Còng lưng trả nợ và bí mật động trời
Cuộc sống chẳng ngừng lại vì tôi. Dù đứa trẻ biệt tích, tôi vẫn phải trả những khoản nợ ngân hàng mà mình đã vay.
Một ngày, khi đến ngân hàng, tôi được nhân viên ngân hàng gọi lên và nói một câu khiến tôi chết lặng: “Bà có biết khoản vay này đã được thanh toán một phần lớn rồi không?”
Tôi hoang mang, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ai đã trả khoản nợ đó?
Sự thật được phơi bày
Sau nhiều ngày tra hỏi và tìm hiểu, tôi phát hiện ra rằng đứa trẻ tôi nuôi đã không hề bỏ rơi tôi mà bí mật làm việc và gửi tiền về trả nợ để tôi khỏi vất vả thêm.
Hóa ra nó đã lặng lẽ kiếm sống, dù khó khăn, để giảm bớt gánh nặng cho người đã nuôi dưỡng mình như mẹ ruột.
Cảm xúc hỗn độn và bài học cuộc đời
Tôi vừa vui mừng vừa day dứt, vì mình đã không hiểu được những gì nó đang làm phía sau.
Cuộc đời là chuỗi những bí mật, những nỗi đau và sự hy sinh thầm lặng.
Kết thúc mở - Liệu có thêm những bất ngờ?
Dù biết được sự thật, tôi vẫn tự hỏi liệu đứa trẻ kia còn giấu tôi những bí mật nào nữa?
Chuyện đời còn dài, và tôi – người đàn bà cô đơn này – sẽ vẫn bước tiếp với niềm tin vào tương lai.